Lac Viet Humanistic Culture

Friday, February 13, 2015

NGỌC THỦY – ANH ĐI TÌM BÔNG LÚA / THƠ NGÔ ĐÌNH VẬN, NHẠC LẠI MINH THUẬN



Ca khúc Anh Đi Tìm Bông Lúa, thơ Ngô Đình Vận, nhạc Lại Minh Thuận. Với tiếng hát Ngọc Thủy. Arranged by Lai Minh Thuan. Recorded and mixed by Thuan Minh Lai & Van Dinh Ngo. Được trích từ CD Nhạc Tình Xa Xứ II. Thực hiện video clip http://noigio.blogspot.com

ANH ĐI TÌM BÔNG LÚA

Anh đi tìm bông lúa
Trong một chiều mưa gió
Anh đi tìm đây đó
Đâu có còn em nữa
Đâu có còn em nữa, hỡi em.
Anh đi tìm bông lúa
Qua một thời giông tố
Anh đi tìm thương nhớ
Đây đó nhiều tan vỡ
Đây đó nhiều tan vỡ, có ai.

Tiền Giang xót xa Hậu Giang
Mỹ Tho, Cần Thơ mất nhau
Gò Công rác trôi đầy sông
Bến Tre bèo trôi đó đây
Em đi không về nữa
Xác xơ lòng anh nhớ em.

Tiền Giang xót xa Hậu Giang
Mỹ Tho, Cần Thơ mất nhau
Gò Công rác trôi đầy sông
Bến Tre bèo trôi đó đây
Em đi không về nữa
Xác xơ lòng anh nhớ em.

Anh đi tìm bông lúa
Trên cuộc đời khốn khó
Anh đi tìm hơi ấm
Đâu có còn tia nắng
Đâu có còn tia nắng, hỡi em.
Em đi vườn thương tiếc
Qua Seoul gió rét
Hay Taipei ai biết 
Thôi cũng đành chia cách 
Thôi cũng đành chia cách, hỡi em.

Date: Tue, 4 Dec 2007 22:24:14 -0800 (PST) 
From: "Linh Khong"
Subject: Cảm nghĩ về bản nhạc "Anh Đi Tìm Bông Lúa"
To: "Thuan Lai"

Anh Thuận thân,
...

Bản nhạc quay quắt lắm, tôi đã nghe đi nghe lại hằng đêm. Mỗi lần nghe lại thấy ý tứ càng bàng bạc, phảng phất hình bóng cố hương trùng trùng mây bay. Đặc biệt, tiếng đàn Hạc (harp) vỗ về, bềnh bồng tựa như sương khói quê người.. làm tôi bất giác nhớ đến mấy câu thơ cổ:

Vàng đă trôi theo mắt sầu vô hạn
Còn đủ màu tô lại bóng chiều xa
Ôi thuyền phiêu xa măi bóng quê nhà
Mơ trở lại gác chèo bên sóng liễu.

Bài thơ ngũ ngôn mộc mạc của anh NĐV diễn tả tâm trạng của đôi trai gái yêu nhau, xa nhau, rồi mất nhau - qua tài phổ nhạc của anh đã tài tình, gói ghém tâm trạng lữ thứ của mỗi người chúng ta vào đó..."Tiền Giang xót xa Hậu Giang, Mỹ Tho Cần Thơ mất nhau, Gò Công rác trôi đầy sông, Bến Tre bèo trôi đó đây, em đi không về nữa". Nghe bùi ngùi lắm! Nghe tha thiết lắm!

Bèo trôi hay chính chúng ta, những cánh bèo tứ thập, ngũ thập đang phiêu bạt, xác xơ bên những phương trời viễn mộng?...

Tình thân,
Khổng Trung Linh

...

Hôm nay, tiếng hát của Ngọc Thủy kéo tôi về một cõi xa xăm, một quê hương đang đắm chìm trong trần luân, đau khổ do vận nước! Bài hát đã được phổ nhạc do Lại Minh Thuận qua lời thơ của Ngô Đình Vận.

Ngọc Thủy đã diễn tả nhẹ nhàng những câu thơ không trau chuốt, mộc mạc nhưng thực sự đã thấm sâu vào trong tôi qua các âm điệu chân quê như: Anh đi tìm bông lúa, qua một thời giông tố, Anh đi tìm thương nhớ, Đây đó nhiều tan vỡ...Anh đi tìm hơi ấm, đâu có còn tia nắng, hỡi em!

Tiếng gọi hỡi Em ở đây, phải chăng là tiếng kêu thắm thiết của người con xa xứ gọi về Quê Mẹ, một miền quê miên viễn xa xôi nơi Tiền Giang, Hậu Giang, nổi trôi theo từng con nước Gò Công, Cần Thơ ....và đang choáng ngộp những phồn vinh thực sự giả tạo với những hình ảnh đầy nghịch lý qua một bà già lưng còm ngồi bên vệ đường bán từng bó rau muống héo úa và hình ảnh của những cậu công tử thế hệ tiếp nối của đảng cộng lái xe sang trọng, đắt tiền chạy vun vút trên đường phố!

Em nơi đây cũng có thể là những lời của mẹ Việt Nam trách cứ những đứa con xa xứ sao không về để vá lại bức dư đồ đã rách nát!

Dù Em là ai chăng nữa, cũng xin cám ơn Ngọc Thủy, Lại Minh Thuận, và Ngô Đình Vận, ba bạn đã làm cho ly cà phê buổi sáng của tôi có ý nghĩa, đã khơi dậy tình quê hương trong tận cùng trái tim, và đã nhắc nhở cho tôi biết rắng tôi vẫn còn ...bông lúa Việt Nam bên bờ Thái Bình Dương.

Mai Thanh Truyết
West Covina, Thu 2010



No comments:

Post a Comment