Lac Viet Humanistic Culture

Tuesday, December 27, 2016

TRẦN NGUYÊN THAO – HÀ NỘI VẬT VÃ VỀ BIẾN ĐỘNG TIỀN TỆ


HÀ NỘI VẬT VÃ VỀ BIẾN ĐỘNG TIỀN TỆ

Trần Nguyên Thao

Vào Đông năm nay, chế độ chuyên chính Hanoi bị bất ngờ rơi vào tình huống mất kiểm soát trước tin sẽ có đổi tiền. Đích danh người cầm đầu chính phủ bác bỏ điều ông gọi là “tin đồn bịa đặt”. Và ra lệnh công an điều tra. Nhưng chính ông Phúc cũng thừa nhận tin bịa đăt lại có sức làm “ảnh hưởng môi trường đầu tư, kinh tế vĩ mô nước ta[1]. Dân chúng xôn xao đổ đi mua vàng và Mỹ Kim, làm cho thị trường tài chánh biến động, tiền tệ đột ngột mất giá. Nhu yếu phẩm và xăng dầu tăng giá vào thời điểm Tết nguyên đán cận kề. Giới chuyên gia tài chánh nhìn từ bên ngoài thì thấy “khả năng ứng phó của Ngân Hàng Nhà Nước (NHNN) Việt Nam có vấn đề”. Còn NHNN và chuyên gia tài chánh vội đưa ra lời kêu gọi dân chúng nên “bình tĩnh”. Vì nền tài chánh Việt Nam “chưa đến nỗi”lâm vào tình cảnh phải đổi tiền lúc này.

Bất chấp lời kêu gọi “bình tĩnh” và bác bỏ việc “đổi tiền” ít nhất 6 lần của giới thẩm quyền, dân chúng tiếp tục đổ xô đi mua Mỹ Kim, vàng làm cho thị trường xáo trộn; đồng bạc Việt Nam mất giá, thị trường tài chánh, tiền tệ giao động mạnh trước Lễ Giáng Sinh.

Vật giá leo thang, kể cả xăng dầu cũng tăng gần 919 đồng mỗi lít, trong lúc giá xăng thế giới giảm! [2] Năm ngoái, 2015 Việt Nam tiêu thụ 19.477.500.000 lít xăng. Tính từ đầu năm đến nay, giá xăng đã tăng 12 lần với tổng cộng hơn 6.000 đồng/lít, 9 lần giảm với tổng cộng gần 5.000 đồng/lít và 2 lần giữ nguyên giá. Trước khi xăng tăng giá, người tiêu thụ phải chịu khoảng 8.800 đồng thuế và phí. Vậy 19.477.500.000 lít * 8.800$= 171.402 tỷ đồng tương đượng 7,5 tỷ Mỹ Kim. Nay cộng đảng cho tăng giá sẽ thu về một số tiền rất lớn.

Chuyên gia độc lập và các bà nội trợ ước tính mức mất giá của đồng Việt Nam có thể lên đến 30% nội trong năm 2016.

Vào dịp thị trường biến động, một Mỹ Kim có lúc đã lên đến 23.350$ [3]. Năm 1990, mỗi Mỹ Kim có tỷ giá 6.482$80 [4]. So với 26 năm trước, tiền đồng Việt Nam đã mất giá gần 360%.

Hôm 14 tháng 12, Cục Dự Trữ Liên Ban Hoa Kỳ (Federal Reserve System = Fed) tăng lãi xuất cơ bản thêm 0,25%, tức 0,75%. Fed dự báo sẽ có 3 đợt tăng lãi suất trong năm 2017 sắp tới, mỗi lần tăng 0,25%. Đến năm 2018 lãi suất liên bang sẽ ở mức 2,125%.

Ngay sau khi FED tăng lãi suất, NHNN cho tăng thêm 11$ trên mỗi Mỹ Kim, nhưng thị trường chợ đen đã tăng thêm gấp 7 lần. Các chuyên gia ước tính, tiền đồng Việt Nam có thể mất giá thêm từ 2% đến 3%, tức vào khoảng 23.500 đến 24.000 đồng cho một Mỹ Kim.

Cùng dịp này, ông Nguyễn xuân Phúc, nhân danh Thủ Tướng Việt Cộng có cuộc điện đàm chúc mừng Tổng Thống đắc cử Hoa Kỳ, tỷ phú Donald Trump. Hai bên thảo luận về những biện pháp để thúc đẩy mối quan hệ kinh tế, thương mại và đầu tư. Tuy nhiên, tin tức nói những đề nghị về trao đổi thương mại từ phía ông Trump đi ngược với lợi ích của Hà Nội. (BBC)

Tổng Thống đắc cử ông Donald Trump, còn chờ nhậm chức, đã gọi TPP là “thảm họa tiềm tàng cho nước Mỹ”, và lên tiếng đòi “xóa bỏ” Hiệp Định này, dù đã được chính phủ Obama thương thảo và ký kết với 11 nước khác nhằm hỗ trợ cho chiến lược chuyển trục của Hoa Kỳ sang khu vực Thái Bình Dương. Hanoi từng đặt hy vọng rất lớn vào Hiệp định TPP để vực dậy nền kinh tế. Nay thì gió đã đổi chiều!

Trong 9 tháng qua, Hanoi đã tung ra 250 ngàn tỷ để mua vào 11 tỷ Mỹ Kim, nói là để “nâng mức an toàn dự trữ ngoại tệ lên 40 tỷ Mỹ Kim” [5]. Động thái này đưa đến tình trạng Mỹ Kim khan hiếm, còn các ngân hàng thương mại (NHTM) lại quá dư tiền đồng; đến nỗi các NHTM đang buộc phải giảm lãi suất cho vay để đẩy tín dụng ra lưu thông, bất chấp nợ khó thu hồi sẽ tăng mạnh hơn và biến thành nợ xấu. Hậu quả là khối NHTM mau đi vào khủng hoảng, không thể cứu chữa.

Năm 2016, Hanoi hy vọng nhận được 12 tỷ Mỹ Kim từ mọi nơi ngoài Việt Nam gỏi về, thường được gọi là kiều hối, nhưng thực tế chỉ có 9 tỷ thôi.

Khi Mỹ Kim thiếu hụt, thì giá phải leo thang, NHNN là công cụ của chế độ chính trị độc tôn, phải chờ lệnh bộ chính trị, không thể tự mình áp dụng biện pháp “điều tiết tỷ giá” vào lúc thị trường biến động, chỉ dám đưa ra những tuyên bố suông. Các sự kiện này càng làm cho dân chúng tin rằng quỹ ngoại hối của NHNN đang thực sự thiếu minh bạch. Và đây là “nguồn sống” cho tin đổi tiền tiếp tục loan truyền mạnh mẽ.

Rất có thể, cộng đảng muốn cứu thị trường bất động sản do nhóm đảng viên cao cấp “có phần” từ Bắc chí Nam vẫn tồn kho vài ba chục ngàn căn hộ cùng đất nền bao la, nên Hanoi tung tiền đồng ra mua Mỹ Kim, tạo tình trạng khan hiếm Mỹ Kim, dư tiền đồng, khiến cho dân chúng sợ có đổi tiền, gom tiền đồng dồn vào mua địa ốc, như đang thấy hiện tượng xôn xao ôm đất thì đất còn, chứ giữ tiền thì có thể mất, nếu có đổi tiền”.

Qua 3 lần đổi tiền ở Việt Nam từ sau 1975, lần nào chế độ cũng công khai lừa dân chúng : ban tối, các đài phát thanh còn quả quyết “không có đổi tiền”. Nhưng đến quá nửa khuya, lệnh giới nghiêm toàn quốc được áp dụng đồng thời với việc đổi tiền, vào các lần : ngày 20 tháng 9 năm 1975; ngày 03 tháng 05 năm 1978 và ngày 14 tháng 09 năm 1985. Cả ba lần đổi tiền, là ba lần chế độ “nặn cạn hầu bao” của từng người dân.

Việt Nam, tuy chế độ không công bố chính thức đặt giá trị đồng tiền của mình với Mỹ-Kim [6], như là chính sách “ngoại tệ bản vị”. Nhưng trên thương trường, cũng như tâm lý rất phổ biến đã thành nếp sống, đồng Mỹ Kim là khí cụ vạn năng trong sinh hoạt kinh tế; có thể tiêu dùng nhiều nơi trên thế giới, giá trị như vàng, để dành không lo mất giá, nên dân chúng muốn giữ vàng hoặc Mỹ Kim. Nhiều năm qua, gMỹ Kim tăng cao hơn lãi xuất tiết kiệm gởi trong ngân hàng thương mại ít nhất 2%.

Có nhiều khuynh hướng khác nhau trong tin đồn đổi tiền: Chuyên gia tài chánh trong nước, hoạt động độc lập, Tiến sỹ Nguyễn trí Hiếu cho rằng, mọi người nên bình tĩnh trước tin đồn vì hiện tại không thấy có căn cứ hoặc dấu hiệu nào khiến chính phủ Việt Nam phải tính đến việc đổi tiền”. Tuy vậy, ông cũng nhấn mạnh : “Việt Nam đang chịu áp lực từ bên ngoài và bên trong về tỷ giá.  Muốn giảm thiểu những tin đồn liên quan đến chính sách tiền tệ, ông Hiếu cho rằng, “NHNN cần cung cấp thông tin chính thức về vốn tự có của những ngân hàng bị mua với giá zero đồng, cũng như tìm cách giải quyết dứt điểm vấn đề nợ xấu, sở hữu chéo, đầu tư chéo của các ngân hàng.”

Chuyên gia tài chính Nguyễn Văn Phú, từ Đại học Strasbourg, Pháp nói với BBC: Tin đồn đổi tiền sẽ có tác động tiêu cực lên kinh tế Việt Nam, gây thiệt hại cho cả doanh nghiệp lẫn chế độ. Trước mắt là sẽ gây khó khăn cho việc điều tiết chính sách tiền tệ của NHNN. Tuy nhiên việc để biến động tỷ giá giữa tiền đồngMỹ Kim như hiện nay cho thấy khả năng ứng phó của NHNN là có vấn đề.

Cho đến lúc kết thúc bài này (Dec 15), công an Hanoi đã loan báo bắt được hai thanh niên, một ở Lâm Đồng, một ở Đồng Nai, là nghi can tung tin đổi tiền (?). Ngoài ra, dân chúng cũng thấy 9 chiếc xe container vận tải bịt kín xuống hàng tại trụ sở NHNN chi nhánh Saigon. Những người chứng kiến sự việc đều cho là các xe này cung cấp tiền mới cho kế hoạch đổi tiền.

Có thể Hanoi đã sẵn sàng kế hoạch đổi tiền, chỉ chờ thời cơ thuận tiện là “ra tay” như các lần trước. Nhưng đổi tiền diễn ra vào dịp trước Tết có thể chưa phải lúc, vì lạm phát đang còn dưới 10%. Hơn nữa, cao trào giận dữ trong dân chúng đang lên rất nhanh. Hậu họa Formosa vẫn còn nguyên. Nạn nhân Formosa còn đang biểu tình khắp nơi đòi đền bù công bằng, và buộc Formosa phải rời khỏi Việt Nam.

Chuẩn bị cho một chiến dịch đàn áp nạn nhân Formosa, Hanoi đã đưa sư đoàn 324, đơn vị từng có thành tích đàn áp giáo dân, mở cuộc tập trận bắn đạn thật, với chiến thuật “vượt sông” [7] có phi pháo yểm trợ; với kịch bản đánh vào khu vực thành phố Vinh, nơi có Tòa Giám Mục Giáo Phận Vinh, ở Xã Đoài (?), để sẵn sàng lập lại lịch sử đàn áp đẫm máu như biến cố Quỳnh Lưu khởi nghĩa 60 năm trước (1956).

Lần này, cũng đường xưa xóm cũ, nhưng người đã mới, lại thêm cách mạng tin học rất tân tiến hỗ trợ. Bên kia, cũng đơn vị từng nhuốm máu đồng bào với kỹ thuật tác chiến mới, nhân lực mới ra lò. Hai bên đang gờm nhau. Năm xưa kẻ tàn ngược thành công bằng che đậy, lọc lừa. Nay thời cơ đã khác : kỹ thuật tin học sẽ lột trần tính tàn ác của chế độ. Cho nên, kẻ có súng chưa chắc đã ăn người tay không như năm cũ!

Nếu cộng đảng toan tính, thì dân chúng cũng chẳng ngồi yên. Mùa Tết năm nay, mới chỉ một đòn tin đồn “đổi tiền”, cả chế độ đã phải chịu đựng những ngày vật vã để níu kéo cơ chế gian manh, tàn ngược từng ngày trong cảnh tiết trời đột ngột đổi thay khó đoán. – Biểu tượng của đất, trời cũng là phản ảnh lòng người Dân Việt, mà đai diện là các nhóm rải rác khắp nước, mang trong tim ước vọng đòi lại quyền sống cho toàn dân, họ luôn có sáng kiến đấu tranh mới; đẩy chế độ Hanoi vào những tình huống bất ngờ.

Trần Nguyên Thao
December 25, 2016

[7] http://www.qdnd.vn/video/su-doan-324-quan-khu-4-dien-tap-hieu-qua-sat-thuc-te-chien-dau-

Wednesday, December 21, 2016

NGUYỄN TIẾN CẢNH – VĂN HÓA HỒI GIÁO VÀ VĂN MINH THẾ GIỚI


VĂN HÓA HỒI GIÁO VÀ VĂN MINH THẾ GIỚI

Nguyễn Tiến Cảnh, MD

Con người luôn luôn sinh động. Thế giới không bao giờ ngừng chuyển động, biến hóa từ xáo trộn này đến xáo trộn khác. Có hoạt đông, xáo trộn, thay đổi mới có thăng tiến. Người ta đưa ra đủ thứ lý lẽ, suy tư, biện luận để chứng minh cho những sinh hoạt và đấu tranh của mình. Trong thời kỳ chiến tranh lạnh, Liên Sô là đầu đàn của khối Cộng Sản quốc tế, luôn luôn gây chiến, biện minh cho công bằng xã hội và bình đẳng xã hội. Tư bản, đại diện là Hoa Kỳ thì nêu lý do Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền phải được tôn trọng dù ở bất cứ hoàn cảnh nào. Khi thế giới Cộng Sản xụp đổ, chiến tranh lạnh không còn thì người ta lại bắt đầu nói đến Toàn Cầu Hóa về đủ thứ chuyện từ Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho đến Kinh Tế, Chính Trị, Sống Chung Hòa Bình thì Khủng Bố lại bùng nổ. Hiện tượng gì đây?

Biến cố 11 tháng 9 ở New York và Washington D.C. đã làm thế giới bàng hoàng, Hoa Kỳ giao động. Thế giới và nhất là Hoa Kỳ đã đặt câu hỏi: Ai là thủ phạm đây? Người ta nói quân khủng bố Bin Laden ở A-Phú-Hãn (Afghanistan). Tiếp theo đó biết bao vụ khủng bố xẩy ra trên khắp thế giới như vụ bom nổ tự sát dưới tầu, ga xe lửa ngày 7-7-2005 ở London, rồi khủng bố ở Brussel, Bỉ, Hoa Kỳ cứ thế lác đác xẩy ra khắp Hoa Kỳ ở Boston, Orlando, California và Âu Châu giết chết nhiều dân lành vô tội, đặc biệt là tại Paris quân khủng bố phá nát một tòa bào, giết nhiều nhân viên trong đó có Charlie Hebdo vì một bức tranh hí họa xâm phạm đến giáo chủ tiên tri Mohammed, tất cả đều được thủ phạm công nhận là do Hồi Giáo gốc (Radical Islam). Sau này xuất hiện ISIS, một chủ trương Hồi Giáo thoát thai từ al-Qaeda đã chính thức trở thành một chủ nghĩa chống lại văn minh thế giới, coi Hồi Giáo là tôn giáo duy nhất và chỉ có Hồi Giáo được tồn tại. Những mạng lưới khủng bố này không phải tất cả mọi quốc gia trên thế giới đều phản đối và ghét bỏ. Do đó vấn đề được đặt ra là Hoa Kỳ và thế giới chiến đấu cái gì đây? Đánh ai đây?

Khủng bố tự nó đã là một thách đố phức tạp và đa dạng. Muốn đánh bại nó cũng cần phải có những đòi hỏi và cam kết cần thiết như trong chiến tranh cổ điển. Nhưng quân khủng bố lại không giống như những kẻ thù trong chiến tranh cổ điển. Không phân biệt được điều đó thì –theo Martha Crenshaw, chuyên viên về khủng bố và giáo sư quản trị đại học Wesleyan-  chúng ta lại tạo ra một mục đích….mà có lẽ chẳng bao giờ đạt được. Chiến thắng ư? Và chừng nào thì đạt chiến thắng? Đó là những thắc mắc và ưu tư đang được đặt ra cho thế giới, nhất là Hoa Kỳ.

Nhưng  TT Bush và nhân dân Hoa Kỳ đồng tâm nhất trí đứng lên tìm bắt cho được kẻ thù chủ mưu khủng bố hấu tái lập an ninh. Đến Obama cũng cố nhảy vào sào huyệt của ISIS ở Iraq và Syria để truy lùng và tiêu giệt nhưng lại chỉ đánh lờn vờn bằng không lực cho có lệ!? Thế rồi Nga Sô nhảy vào vòng chiến cũng gọi là truy kích ISIS tao thành tình trạng xáo trộn, gây nên làn sóng ty nạn khổng lồ tràn ra khắp Âu Châu biến Châu Âu nhất là Pháp, Đức đang điên đầu, Hoa Kỳ bị xáo trộn vì hứa hẹn sẽ nhận hàng trăm ngàn dân tỵ nạn từ Syria. Nói chung trên toàn thế giới chỗ nào có dân tỵ nạn Hồi Giáo xuất hiện thì hầu như có xáo trộn từ dân sinh đến văn hóa kinh tế chính trị. Họ công khai không công nhận văn hóa nơi họ cư trú, chỗ họ được nhận định cư, họ áp đặt một nền văn hóa Hồi Giáo của họ và nhiều đòi hỏi khác đôi khi rất vô lý.

Để dung hòa điều mà ta gọi là trả đũa hoặc Công Lý và Hòa Bình An Ninh lâu dài, Crenshaw đã nêu ra hai mục tiêu tối hậu cần phải đạt được là: “…Trong đoản kỳ, ta phải giệt cho bằng được mạng lưới khủng bố toàn cầu và, trong trường kỳ về lâu về dài chúng ta phải biến cái Đầm Lầy Hồi Giáo cho nó trở thành khô ráo để nó phát triển và sinh hoa kết trái. Muốn được như vậy, Hoa Thịnh Đốn phải biết mình đang chiến đấu cái gì. Vấn nạn này khiến chúng ta liên tưởng đến một luận thuyết chính trị toàn cầu của F. Fukuyama và H. Huntington xuất hiện sau chiến tranh lạnh, nghĩa là sau khi đế quốc cộng sản xụp đổ ở ngay Nga Sô và Đông Âu, đã gây rất nhiều tranh cãi trong giới trí thức và triết học. Khi bức tường Bá Linh sụp đổ năm 1989 thì Francis Fykuyama đồng thời cũng cho ra tập khảo luận nhan đề “Phải chăng lịch sử đã kết thúc?/ The End of History and the Last Man”. Ông đem vấn đề này ra thảo luận, bàn cãi ở Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ và cho rằng: “Chiến tranh lạnh kết thúc là dấu hiệu báo động chấm dứt luồng biến chuyển của ý thức hệ loài người và toàn cầu hóa nền Tự Do Dân Chủ Tây Phương sẽ là hình thức quản trị cuối cùng của nhân loại.” Hay nói một cách khác là Tây Phương đã chiến thắng. Có thể nói mọi sự đã được tạm thời xếp đặt và, con đường đi đến toàn cầu hóa chính trị-kinh tế một cách hòa hợp nhịp nhàng cũng đã được quyết định và lịch sử phải chăng đã kết thúc?

Sau khi Fukuyama đưa ra một dự phóng như vậy thì Huntington, giáo sư quản trị Đại học Harvard cũng đưa ra một viễn tượng không mấy lạc quan với tác phẩm “Sư xung đột của hai nền Văn Minh / The Clash of Civilizations” Ông cho rằng kết thúc chiến tranh lạnh cũng khai tử luôn cà sự cạnh tranh giữa các quốc gia và dân tộc, nhưng lại bộc phát một loại cạnh tranh mới khác giữa các nền văn minh lớn trên thế giới. Hồi xưa là xung đột giữa Các Ý Thức Hệ, bây giờ thì xung đột giữa Các Tôn Giáo, Chủng Tộc và Giá Trị Văn Hóa. Theo ông: “Điều quan trọng nhất và là mấu chốt của vấn đề là Tây Phương và Hoa Kỳ đang cố gắng cổ võ, đánh bóng nền DÂN CHỦ, TỰ DO như là những giá trị phổ quát, lại cố gắng ưu tiên giữ lấy tiềm năng quân sự và đẩy mạnh lợi ích kinh tế của mình đã đi ngược lại những đáp ứng của những nền văn minh khác trên thế giới.” Đây chính là cuộc tranh hùng mới giữa Tây Phương và Thế Giới, nó tương đương với cuộc tranh đua giữa ý thức hệ cộng sản và tự đo. Và không có cuộc tranh hùng nào mơ hồ mà lại nguy hiểm hơn là cuộc tranh hùng này giữa Thế Giới Hồi Giáo và Tây Phương.

Như vậy, qua các cuộc phá hoại và tấn công các tòa đại sứ Mỹ và hàng không mẫu hạm USS Cole của Hoa Kỳ, nhất là biến cố kinh hoàng ngày 11 tháng 9 ở New York và DC hay những vụ khủng bố giết hại dân lành vô tội ở Hoa Kỳ và trên thế giới, cũng như gần đây ở Benghazi đã cho chúng ta thấy viễn tượng mà Huntington nêu ra có vẻ càng ngày càng được sáng tỏ, còn dự phóng của Fukuyama một học trò cũ của Huntington thì chưa có gì là xác đáng. Ông nói: “Nhìn chung thì vấn đề của Hồi Giáo là vấn đề CANH TÂN. Nhưng chiều hướng canh tân của họ hiện nay cũng có vẻ mạnh mẽ đấy chứ. Tuy nhiên ông vẫn ghi chú thêm:…dù sao thì phần lớn vẫn còn phải phụ thuộc vào sự đáp ứng của chính phủ và nhà nước.”

Theo nhiều chuyên viên về Hồi Giáo thì, vì sự va chạm xung đột khác biệt giữa những giá trị văn hóa của các nên văn minh trên thế giới hiện nay nên những tên khủng bố đã nắm được ưu thế để thành công…Đối với Osama bin Laden –như ông ta đã tuyên bố năm 1998- thì cuộc đấu tranh của ông chỉ là nối tiếp cuộc tranh đấu chống lại cuộc Thánh Chiến của những tên ‘vô đạo’ ở thời Trung Cổ mà thôi. Như vậy dưới mắt bin Laden và những đồ đệ của ông thì ngày đó là ngày mà Hoàng Đế Ai Cập và Syria tấn chiếm Jerusalem và quyết tâm bảo vệ nó hồi Thánh Chiến thứ ba. Phải chăng phe Bin Laden muốn làm sống lại Hồi Giáo nguyên thủy thời Trung Cổ?

XUNG KHẮC GIỮA CÁC PHE PHÁI HỒI GIÁO

Nhưng theo một số học giả khác thì cuộc xung đột không đơn giản như vậy, lằn gianh  đấu tranh rất đa dạng. Akbar Admed, nguyên đại sứ Pakistan tai Anh Quốc và là giáo sư về Hồi Giáo thuộc đại học American ở Washington DC đã nói: “Cuộc xung khắc không phải chỉ xẩy ra giữa Hồi Giáo và Tây Phương mà còn xẩy ra ngay giữa các phe phái Hồi Giáo với nhau.” Cứ nhìn vào những người Hồi Giáo để râu quai nón dài và những người không để râu hoặc để râu ngắn thì biết ai hồi giáo hơn ai. Nhiều người Hồi Giáo cực đoan cũng như nhiều bình luận gia Hoa Kỳ đã cho rằng toàn cầu hóa tức là Mỹ hóa và Tây Phương hóa. Họ đã lầm hoặc cố tình không cần biết đến những lời kinh Koran là: “Đối với Chúa, chẳng có Đông mà cũng chẳng có Tây”. Theo Asdmed thì họ chẳng hiểu gì về Hồi Giáo với cả một chuỗi chiều dài lịch sử của nó cùng với những nền văn hóa đạo giáo tản mát bàng bạc đâu đó khắp nơi. Có những học giả còn đi xa hơn nữa cho rằng phe cực đoan quá khích đã chối bỏ hết cả ý nghĩa vừa phong phú vừa đa dạng và đặc thù của Hồi Giáo. Họ cũng chẳng thèm để ý đến lời nói của Mohammed là phải KHOAN DUNG. Vì vậy mà cũng có rất nhiều phe phái cực đoan khác nhau ở ngay trong chính Hồi Giáo gọi là cực đoan, và đa số là theo phong trào của học giả Mohammed bin Abd al-Wahhab ở thế kỷ 18. Ông này lúc đó sống ở miền Trung Arabia và đã tìm được đồng chí thuộc một gia đình họ Saud biết lắng nghe lời mình mà sau này giòng họ này có người đã làm vua vào năm 1932, mở đầu một triều đại mới ở Saudi Arabia. Phe Wahhab tuyên bố nhận mình là Hồi Giáo nguyên thủy, từ chối canh tân, thay đổi và cải cách, cương quyết thực hành theo sát từng chữ từng lời kinh Koran và những lời truyền khẩu của tiên tri Mohammed, đồng thời kêu gọi thành lập một quốc gia thi hành chặt chẽ tuyệt đối luật Hồi Giáo. Họ phê phán đả kích tất cả những ai không theo đúng đường lối của họ, khiến Sheik Hisham Kabbani, chủ tịch Hội Đồng tối cao Hồi Giáo Hoa Kỳ đã phải tuyên bố: “Thật là rùng rơn đáng sợ khi những người theo phái chính thống (fundamentalist) đã kết án những người theo phái truyền thống (traditionalist) là phản đạo. Họ không biết rằng chính tiên tri Mohammed đã nói, là người trần không ai có quyền được phê phán người khác. Bởi vì chính tiên tri cũng đã nhìn thấy trước rằng chính trong Hồi Giáo sẽ có nhiều phe phái hành đạo khác nhau, nhưng chỉ có Chúa mới có thể phán xét ai đúng ai sai mà thôi.”

Theo thời gian, văn minh Hồi Giáo cứ thế mà tiếp tục lan truyền và dị biệt. Các quốc gia Âu Châu thì đua nhau đi chinh phục thuộc địa và truyền bá văn minh văn hóa của mình. Khi ra đi -vào tiền bán thế kỷ 20- họ đã để lại những quốc gia Hồi Giáo mới được phục hồi độc lập ở khắp Bắc Phi và Trung Đông với biết bao dấu ấn xáo trộn đầy thách đố. Vì không có truyền thống dân chủ, nên cứ hết chế độ này đến chế độ khác thay nhau mà độc tài chuyên chế. Trí thức và nhân sĩ thì cứ ôm lấy chủ nghĩa duy vật của những ông Tây thuộc địa cũ, đuổi theo canh tân để thăng tiến và hưởng thụ. Hành đạo và nghiên cứu đạo bị sao lãng hoặc bỏ quên. Chính phủ thì cứ nay xuống mai lên như thay áo. Vào thời gian xáo trộn ấy lại xuất hiện quốc gia Do Thái / Israel nằm ngay chính trung tâm Cận Đông là cái nôi của Hồi Giáo. Hoa Kỳ là nước đầu tiên yểm trợ và nâng đỡ quốc gia Israel. Cả Hoa Kỳ lẫn Israel trở thành cái gai, là kẻ thù mà Hồi Giáo khó có bao giờ có thể khoan nhượng.

CÔNG BẰNG VÀ CÔNG LÝ XÃ HỘI

Thực vậy, vùng này lúc đó đã chín mùi cho đủ mọi thứ phong trào nhất là phong trào chính thống (fundamentalism) hứa hẹn mang lại công bằng công lý xã hội và đoàn kết các sắc tộc. Nhưng khổ một nỗi là Hoa Kỳ lại được mô tả như một tên ác quỉ vĩ đại chuyên xía mũi vào chuyện của người khác. Vì vậy Hoa Kỳ đã trở thành cái cớ làm bùng phát phong trào quá khích tức chiến dịch khủng bố mà họ cảm nhận như đã được Chúa ủy thác dù rằng nhiều người, đặc biệt là Richard Cohen đã phê bình trên tờ Washington Post cho là vô lý. Bằng cớ là mặc dù Hoa Thịnh Đốn đã cố gắng đứng trung gian để dàn xếp ổn thỏa vấn đề giữa Israel và Palestine nhưng phe Bin Laden vẫn cứ cho người tấn công tòa Tháp Đôi ở New York, khủng bố tòa đại sứ Hoa Kỳ, dân Hoa Kỳ…..và trên thế giới dai dẳng cho đến hiện nay với đủ dạng thức và thứ lý do.

Theo Charles Fairbanks, giáo sư đại học Hopskin phân khoa bang giao quốc tế thì: “Nếu chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ thất bại thì Hoa Kỳ nên xem xét vấn đề Tôn Giáo một cách cẩn thận và nghiêm chỉnh hơn. Vì lợi ích, Hoa Kỳ và thế giới hãy cố gắng làm sao khuyến khích dân Hồi Giáo học hỏi nghiên cứu giáo lý và giáo huấn Hồi Giáo nhiều hôn, cẩn thận hơn để làm sống lại tinh thần truyền thống Hồi Giáo”. Sheik Kabbani cũng đồng ý như vậy. Nhưng buồn một nỗi là phe quá khích lại đang thắng thế, có tiếng nói và được đa số dân Hồi Giáo ủng hộ”.

Vậy thì phải làm sao đây? Thiết nghĩ Hoa Kỳ cần phải tìm hiểu truyền thống Hồi Giáo và những giáo huấn của họ để nhận biết phe nào cần được giúp đỡ, phe nào không hầu tránh tình trạng như hiện nay mà Kabbani đã từng nói là một số phe cực đoan đang được trợ giúp bởi những chính phủ mà chính chúng lại đang cố công tiêu giệt. Nếu Hoa Kỳ và thế giới không giúp đỡ Hồi Giáo truyền thống thắng được cuộc tranh luận / đấu tranh thần học hiện nay ngay trong lòng thế giới Hồi Giáo thì Tây Phương và Hoa Kỳ rồi sẽ còn phải đối đầu với những kẻ cực đoan về một vấn đề do chính họ tạo ra. Đó là sự xung khắc thực sự và ghê gớm giữa các nền văn minh thế giới, rất có thể làm đảo lộn tất cả mọi bậc thang giá trị văn hóa và văn minh nhân loại, đi đến chỗ đổ vỡ và bị hủy giệt.

TÁI LẬP TRẬT TỰ THẾ GIỚI

Như vậy thì giữa Francis Fukuyama và Samuel Huntington ai có lý ai không? Hay là phải chăng sự xung đột giữa các nền văn minh thế giới đang đe dọa kết thúc lịch sử?  Chưa đâu, năm 1997 Samuel Huntington cho ra một luận án nhan đề ‘The Clash of Civilizations and The Remaking of  World order / Xung đột của hai nền Văn Minh và sự Tái Lập Trật Tự Thế giới’ tiếp nối cuốn The Clash of Civilizations của ông đồng thời trả lời cuốn The End of History and the last man của người học trò cũ của ông là Francis Fukuyama.

Luận đề này rất quan trọng có thể gây căng thẳng làm tăng bạo động vì nó làm sống lại những tranh chấp giữa những quốc gia và các nền văn hóa mà căn bản truyền thống của nó dựa trên Niềm Tin và Tín Điều tôn giáo. Biện luận này coi ý niệm chủng tộc có  ảnh hưởng nhiều đến phát triển của những nền văn hóa chính như văn hóa Tây Phương, Đông phương Orthodox, Châu Mỹ Latin, Hồi Giáo, Nhật Bản, Tầu, Ấn Độ và Phi Châu, là những tranh chấp đang xẩy ra trên toàn thế giới. Samuel P. Huntington là một khoa học gia về chính trị tại Harvard và từng là phụ tá TT Clinton về chính sách đối ngoại đã quả quyết là người làm chính sách cần phải chú tâm đặc biệt đến sự phát triển này khi họ muốn can thiệp vào nội tình các quốc gia khác. Huntington đã trải dài ý tưởng kích động đó về chính sách ngoại giao rất có ảnh hưởng gần đây trên suốt chiều dài sách của ông: là chúng ta không nên coi thế giới là lưỡng cực hoặc một tập hợp những quốc gia, nhưng như một bộ có 7 hay 8 nền văn minh văn hóa chẳng hạn mà một thì ở phương Tây, những cái kia thì ở ngoài không phải là Tây Phương nhưng liên kết với nhau do số phận và xung đột nhau do căn tính riêng của mỗi nền văn minh. Vì vậy trong cách làm sạch, ông đưa ra nhiều điểm khá linh động: canh tân không có nghĩa là Tây Phương hóa; phát triển kinh tế đồng thời cũng phải phục hưng tôn giáo; chính trị hậu chiến tranh lạnh phải coi trọng chủ nghĩa quốc gia dân tộc hơn ý thức hệ; thiếu những trọng điểm đứng đầu đó sẽ làm chậm sự phát triển của Châu Mỹ Latin và thế giới Hồi Giáo. Ông không chỉ nêu lên là những quốc gia Hồi Giáo đã gây bạo động với nhau xâu xa hơn là với những nước khác, mà còn cảnh báo Tây Phương không nên lo lắng quá về chủ nghĩa chính thống của Hồi Giáo mà hãy để ý đến chính Hồi Giáo,“một nền văn minh khác lạ mà người dân tin rằng văn hóa của họ là siêu việt nhưng lại mang mặc cảm thua kém về sức mạnh quân sự.” Huntington cho rằng chiến tranh ở Bosnia đã trở nên khốc liệt vì đi đến xung đột giữa chủng tộc và tôn giáo, nhưng ông vẫn cho rằng sự đổ vỡ đó khả dĩ vẫn có thể tránh được. Vậy thì lo sợ chủ nghĩa đa văn hóa là căn nguyên làm suy yếu Hoa Kỳ xem ra không đứng vững.

Nhìn lại vụ 9/11/2001 và những khủng bố khác ở Hoa Kỳ và khắp thế giới cùng với sự xuất hiện của chiến tranh khủng bố và kinh nghiệm “thay đổi thể chế” và “xây dựng quốc gia”, người ta không thể không ngạc nhiên về những phỏng đoán khá chính xác và những lời khuyên đã không được để ý đến. Căn bản của luận án này là không nên áp đặt những giá trị văn hóa, tôn giáo và chính trị của Tây Phương lên những quốc gia không phải là Tây Phương. Bằng cớ nổi bật nhất của luận án này là cuộc chiến vùng Vịnh đầu tiên vào năm 1990 khi Hoa Kỳ tấn công Iraq. Dưới mắt Tây Phương, đây hoàn toàn chỉ là một cuộc chiến được liên minh các quốc gia Ả Rập ủng hộ vì họ thành công trong việc ngăn chặn Saddam Hussein xâm chiếm vương quốc yếu là Kuwait. Nhưng đối với Huntington, nó bị dân chúng ở Trung Đông kết án là đế quốc can thiệp vào nội bộ nước ngoài bằng sức mạnh quân sự, một loại chiến tranh của Tây Phương chống lại các quốc gia Hồi Giáo Ả Rập. Chiến tranh gọi là tốt đi nữa cũng có thể bị gậy ông đập lưng ông. Lấy danh nghĩa bảo vệ mạng sống và tài sản của một quốc gia Ả Rập nào đó thì nó cũng gây sợ hãi và thù ghét trong thế giới Ả Rập và tạo thêm sức mạnh cho kẻ quá khích bị chiến bại cũng như uy tín của hắn được tăng thêm nơi những quốc gia láng giềng.

KẾT LUẬN

Dựa trên những thí dụ căn bản đó, Huntington rút ra một kết luận đau đớn là chúng ta,  Tây Phương không thể phổ quát hóa mọi quyền lợi và nguyên tắc mà chúng ta ưa thích và trân trọng đem áp dụng vào những dân tộc, những chính phủ và những quốc gia khác mà họ không ưa hay không thích hợp với họ. Làm như vậy -ông cảnh cáo- là vô luân và nguy hiểm. Ông cũng xác quyết khi kết thúc sách của ông: “Sự can thiệp của Tây Phương vào những nền văn minh khác có thể là căn nguyên duy nhất và nguy hiểm nhất của bất ổn và xung khắc ngấm ngầm trong một thế giới đa văn hóa văn minh.” Huntington còn tiến xa hơn nữa đưa ra một “luật cấm” là: Điều “cốt lõi” của một nền văn minh là cấm không cho can thiệp vào những tranh chấp giữa những nền văn minh khác. Phải chăng vì vậy mà sự can thiệp quân sự trực tiếp của Hoa Kỳ vào Iraq đã thất bại, gây nhiều đổ vỡ, để lại nhiều hệ lụy sau này mà ta đã thấy. Sự xuất hiện của ISIS!?

Xem vậy thì Hoa Kỳ cũng đã trực tiếp can thiệp vào nội tình của miền Nam Việt Nam, nhất là dưới chế độ đệ I VNCH quả là sai trái và vô luân, để lại nhiều hệ lụy ngàn đời cho hơn 80 triệu người dân và con cháu họ cùng đất nước Việt Nam chưa biết đến bao giờ mới rửa sạch !!

Nguyễn Tiến Cảnh, MD
Fleming Island, Florida
December 14, 2016


GS HUỲNH VĂN LANG CHÚC GIÁNG SINH & TẾT DƯƠNG LỊCH 2017 ĐẾN ĐỒNG BÀO TRONG NƯỚC & HẢI NGOẠI

Friday, December 9, 2016

THƠ ĐẢNG HỒ KHÓC ĐỂU CU BA


THƠ ĐẢNG HỒ KHÓC ĐỂU CU BA

Ba Búa, Ba Càng, Ba Trợn, Lạch Xuân Hương

VC NHẬP CẢNG QUỐC TANG

Đảng Hồ nhập cảng quốc tang,
Khóc người Châu Mỹ râu xồm “Cát-Trô”.
Nịnh Tầu cố gắng bưng bô,
Trọng, Quang, Ngân, Phúc khóc “Cu…” ngoẻo rồi.

Giòng đời mây chó nổi trôi,
Ba Cu ơi hỡi xìu đời Cu Ba.
Raul còn mở đường ra,
Phán rằng anh đã chán chê nịnh rồi.

“Cá nhân chủ nghĩa” lỗi thời,
Đừng nên tạc tượng, xây đài vinh danh.
Cu Ba thọc củ vào mồm,
Tập đoàn lãnh đạo râm ran Ba Đình.

Tượng đài tội ác rung rinh,
Ngụy trang rút ruột, cán mình ăn chia.
Xác Hồ nay ướp cứng đơ,
Đâu bằng bia miệng “tội đồ nước Nam”.

Súc sinh nằm ở trong Lăng,
Xuất thân Pắc bó trong hang giặc Tầu.

Ba Búa
December 04, 2016

CASTRO ĐỔI MỚI

“À mi gồ”, quý bạn thân,
Ngày nay “sùng bái cá nhân” lỗi thời.
Đây là trăn trối của tôi,
Tắt hơi thì kể tiêu đời nhà ma.

Không cần tạc tượng ngợi ca,
Miễn tên thành phố, bầy ra tên đường.
Còn đâu ngày đó oai phong,
Giáp kia cũng đã mục xương lâu rồi.

Còn đâu huyền thoại Điện Biên,
Chiến công dàn dựng bởi quân Tầu Phù.
Còn đâu tranh đấu lu bù,
Cu Ba khốn khổ để cho Mẽo chùn.

Tuổi già gậm nhắm phát phiền,
Đời là chấm hết “phi nan” đau buồn.
Cũng đành đổi mới thật nhanh,
Kể như phản động chuyên ngành ra tay.

“Cá nhân chủ nghĩa” quá tồi,
Tượng đài dẹp bỏ theo đời văn minh.

Ba Càng
December 04, 2016

KHÓC TẮT DIỄN ÂM

Tôi là Xuân Phúc Ma dê,
Thủ Tướng chính phủ thuộc về Việt Nam.
Cũng là xã hội anh em,
Trong hàng cộng sản bao phen kết đoàn.

Hỡi ơi “Cát” lại tắt ngang,
Hải đăng sáng chói mỏm vàng Cu Ba.
Lại còn trăn trối bất ngờ,
Dẹp đi chủ nghĩa tôn thờ cá nhân.

Tại sao “đồng chí anh minh”,
Quẹo “cua” quá gấp kết thân địch thù.
Quả là theo Mẽo dở trò,
Đúng là phản động bóp cò Đảng viên.

“Cát…” theo đường tắt quá giang,
Bây giờ xã hội thân quen vắng dần.
Thôi đành tắt, gọn một lần,
Tắt rồi ơi hỡi vạch trần Cu Ba.
Cờ lờ mờ, khờ vờ mờ…

Ba Trợn
December 04, 2016

KIM NGÂN HÔN HÍT CU BA

Kim Ngân lần tới Cu Ba,
Hít hà, âu yếm, đôi ta đồng sàng.
Nhiều râu, lắm rận ngang tàng,
Anh “Trô” sao nỡ chết ngang hỡi trời !

Bỏ em lạnh lẽo đơn côi,
Phải ôm chân ghẻ thối hôi Tầu phù.
Sao anh lại trối dở hơi,
Dẹp luôn cái vụ “lạy tôi” cũ mèm.

Bây giờ nếu phải nghe anh,
Này lăng, này tượng, này đường dẹp sao?
Bác Hồ cứng ngắc ra vào,
Tháng ngày trồi sụt nỡ nào bỏ ngang.

Trời ơi khóc khó muôn vàn,
Khóc thuê cái đám chịu tang lùm xùm.
Bác Hồ ơi, Bác Cu ơi !
Cát Trô ơi hỡi rã rời Cu Ba.

Lạch Xuân Hương
December 04, 2016


HÌNH ẢNH TÂN DÂN CỬ THÀNH PHỐ WESTMINSTER TỔ CHỨC LỄ CẢM ƠN TOÀN THỂ CỬ TRI

TÂN DÂN CỬ THÀNH PHỒ WESTMINSTER TỔ CHỨC LỄ CẢM ƠN TOÀN THỂ CỬ TRI

Sunday, December 4, 2016

LẠCH XUÂN HƯƠNG – KIM NGÂN HÔN HÍT CU BA


KIM NGÂN HÔN HÍT CU BA

Kim Ngân lần tới Cu Ba,
Hít hà, âu yếm, đôi ta đồng sàng.
Nhiều râu, lắm rận ngang tàng,
Anh “Trô” sao nỡ chết ngang hỡi trời !

Bỏ em lạnh lẽo đơn côi,
Phải ôm chân ghẻ thối hôi Tầu phù.
Sao anh lại trối dở hơi,
Dẹp luôn cái vụ “lạy tôi” cũ mèm.

Bây giờ nếu phải nghe anh,
Này lăng, này tượng, này đường dẹp sao?
Bác Hồ cứng ngắc ra vào,
Tháng ngày trồi sụt nỡ nào bỏ ngang.

Trời ơi khóc khó muôn vàn,
Khóc thuê cái đám chịu tang lùm xùm.
Bác Hồ ơi, Bác Cu ơi !
Cát Trô ơi hỡi rã rời Cu Ba.

Lạch Xuân Hương
December 04, 2016


CỘNG ĐỒNG VIỆT NAM SAN DIEGO LÊN ÁN VIỆT CỘNG LÀM QUỐC TANG CHO FIDEL CASTRO

CỘNG SẢN VIỆT NAM NGU XUẨN KHI BUỘC DÂN VIỆT PHẢI DỰ QUỐC TANG CHO FIDEL CASTRO

Tuesday, November 29, 2016

DÂN GIÀU, NƯỚC MẠNH, DÂN CHỦ, CÔNG BẰNG, VĂN MINH!


Little Saigon (VanHoaNBLV) – Biểu ngữ “Dân giàu, Nước mạnh, Dân chủ, Công bằng, Văn minh!” được treo một cách hoành tráng trên đầu 1.510 (Một ngàn năm trăm mười) đại biểu, đại diện cho hơn 4,5 triệu Đảng viên cả nước trong Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII Đảng Cộng sản Việt Nam tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia, Thủ đô Hà Nội diễn ra từ ngày 20 đến 28 tháng 01 năm 2016.

Được biết trong 1.510 đại biểu dự Đại hội có 194 đại biểu nữ; 174 đại biểu là người dân tộc thiểu số; 10 đại biểu là Anh hùng Lực lượng vũ trang, Anh hùng Lao động; 20 đại biểu là Nhà giáo Nhân dân, Nhà giáo ưu tú; 15 đại biểu là thầy thuốc nhân dân, thầy thuốc ưu tú; 1 đại biểu là nghệ sĩ ưu tú. Về trình độ chuyên môn, nghiệp vụ có 55 đại biểu là giáo sư, phó giáo sư, viện sỹ; 241 đại biểu có trình độ tiến sĩ; 511 đại biểu có trình độ thạc sĩ; 757 đại biểu có trình độ đại học. Về trình độ lý luận chính trị, 1.501 đại biểu có trình độ cử nhân, cao cấp lý luận chính trị. Về độ tuổi, đại biểu từ 30 tuổi trở xuống có 2 đồng chí; từ 31- 40 tuổi có 65 đồng chí; từ 41 - 50 tuổi có 384 đồng chí; từ 51 - 60 tuổi có 992 đồng chí; từ 61 - 70 tuổi có 64 đồng chí...

Nhân dịp này Kiều Bào Hải ngoại chúc mừng Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII đã thành công tốt đẹp và cũng xin tặng biểu ngữ “Dân nghèo, Nước yếu, Độc tài, Bất công, Lạc hậu!” cho Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII sắp tới để được treo lên một cách trân trọng và hoành tráng trên đầu hơn một ngàn rưỡi Đại biểu Đui mù toàn quốc.